SCP-4680
Mã vật thể: SCP-4680
Phân loại: Euclid
Quy trình quản thúc đặc biệt: SCP-4680 phải được giữ trong một buồng quản thúc dị thể dạng người tại Điểm-59.
Theo quyết định của Ủy ban Đạo đức vào ngày 20/5/18, SCP-4680 sẽ được cung cấp không quá năm chai rượu vang đỏ bình dân mỗi ngày khi có yêu cầu. Do thái độ thù địch của SCP-4680, khả năng kháng cự đối với thuốc an thần và thuốc ngủ, cũng như khả năng tái tạo dị thường của nó, đây được xem là biện pháp hữu hiệu nhất nhằm xoa dịu, làm buồn ngủ, và duy trì tình trạng tinh thần trong suốt quy trình quản thúc
Mô tả: SCP-4680, trước khi quản thúc được biết đến với cái tên Grigori Rasputin, là một thực thể dạng người giới tính nam bất tử về mặt sinh học. Đối tượng không già đi, và có khả năng hồi phục nhanh các vết thương một cách liên tục. Khả năng này giới hạn ở các bộ phận đã bị cắt rời, đây có thể là nguyên nhân cho thái độ giận dữ và buồn phiền của dị thể. SCP-4680 thể hiện thái độ cực kỳ thù địch và chống đối việc quản thúc, cùng với tình trạng nghiện rượu nặng. Các tác động vật lý của tình trạng nghiện rượu dường như đã được vô hiệu hóa bởi khả năng hồi phục của nó.
SCP-4680 nổi tiếng với những bê bối liên quan tới chính trị Hoàng Gia Nga trước khi Liên Xô thành lập, và được cho là đã bị ám sát vào ngày 30 tháng 11 năm 1916. Theo như lời kể của SCP-4680, khả năng hồi phục của đối tượng cho phép nó có thể ngụy tạo cái chết của chính mình, rồi sau trốn thoát tới một nông trại nhỏ gần thị trấn Krasnoyarsk.
Đối tượng xuất hiện trở lại vào năm 2016, sau một loạt các vụ đột nhập trái phép vào Bảo tàng Tình dục Nga tại St.Petersburg. Sau khi bị bắt, Chính quyền Nga đã chuyển giao SCP-4680 cho Tổ Chức sau khi khám phá ra dị tính của đối tượng.
Trong quá trình quản thúc, một loạt các ghi chú lộn xộn đã được tìm thấy trong số đồ dùng cá nhân của SCP-4680. Mặc dù phần lớn chúng đều khó đọc, không ghi ngày tháng, và chứa một hệ thống viết tắt dường như do chính đối tượng tự thiết kế, những đoạn văn bản dưới đây đã làm sáng tỏ thêm về đặc tính dị thường của SCP-4680.
Báo cáo vài tin tức đáng quan ngại. Hôm nay, tôi đã nói chuyện với một gã ở bên Công nghị, hắn biết những gì tên kia đang làm. Có vẻ như tất cả người phụ nữ mà tôi đã từng ăn nằm đã vĩnh viễn đặt tôi ra xa đôi mắt của Chúa. Tôi không còn có thể sám hối được nữa, và sẽ phải đối mặt với sự tra tấn vĩnh viễn từ Địa ngục cho tới khi tôi chết đi.
Tuyệt vọng về chuyện này sẽ chẳng đi tới đâu; Tôi buộc phải tiếp cận chuyện này theo hướng thực dụng. Ngài đã quay lưng lại với tôi, tôi buộc phải tìm sự cứu rỗi bằng chính bàn tay mình. Nhưng làm thế nào?
Có lẽ ý tưởng sẽ đến khi tôi gặp Nastya vào lúc 5:00.
Ẩn náu tại Minsk. Trên đường tới gặp Svetlana và hai người dì của cô ấy, tôi bắt gặp một buổi diễn xiếc kinh hoàng. Một trong số màn trình diễn là "Người Bất Tử". Bắn, bỏ độc, đâm xuyên qua từ tai này đến tai kia bằng một miếng sắt nóng, ửng đỏ - không ngừng la hét cho tới khi gục xuống rồi chết. Điều này thực không thể tin được.
Lén tới rạp xiếc tối hôm đó. Nói chuyện với Gã Bất Tử ấy. Hắn ta có cái tên - Pyotr. Cực kỳ thông minh - Tôi tưởng hắn chỉ là một tên vô gia cư nào đấy bị người ta chê cười và chỉ chỏ, vậy mà hắn thực ra lại là sinh viên từ một trường đại học Pháp.
Khả năng bất tử của hắn là do hắn tự tạo ra. Hắn có bí quyết để làm chuyện này. Tôi đã thả tự do hắn, với điều kiện hắn phải chỉ cho tôi bí quyết đó. Đây chính là bước đột phá mà tôi cần!
Có một điều kỳ lạ khi đề cập đến chuyện bất tử - đó là không một ai nói cho bạn nghe về mấy cơn đau đầu. Có lẽ nó tốt hơn hơn việc bị đày xuống địa ngục, tôi nghĩ vậy.
Yusupov và bạn của hắn mời tôi đến nhà để giết tôi. Tuy vậy, vì bọn chúng đã cố đến thế để giết tôi nên tôi đã thuận theo chúng. Tôi không thích làm chủ nhà thất vọng một cách không cần thiết.
Tỉnh dậy trên sông hai ngày sau đó. Tôi suy nghĩ về việc sẽ bắt một chuyến tàu về phía đông rồi đổi tên, ẩn náu đi một khoảng thời gian. Ở Krasnoyarsk, tôi đã ngủ với ai chưa nhỉ?
Một số hội sách theo chủ nghĩa Mác mất trí nào đó đã sát hại Tsarina của tôi và gã riu mép sống cùng với bà ấy. Trái tim tôi tan nát, cơ thể rã rời và tôi đã uống cạn chai Madeira cuối cùng của mình.
Vì không thể tự tử được nữa, có lẽ là tôi nên ngủ một giấc, cho đến khi thế giới có thể tạo ra những phép màu kỳ lạ làm tôi hài lòng.
MỘT HÀNH ĐỘNG MAN RỢ ĐẾN KHÔNG TƯỞNG, TÔI ĐÃ BỊ LẤY ĐI THỨ QUÝ GIÁ NHẤT CỦA TÔI TRONG LÚC NGỦ. ĐOẠT LẠI NÓ LÀ ĐIỀU QUAN TRỌNG NHẤT NGAY LÚC NÀY.
Chúa ơi, mỗi năm trôi qua con luôn ăn năn về việc đã lừa dối cái chết của mình. Con đã quá già so với độ tuổi mà con phải nhận. Làm ơn hãy dùng quyền năng của ngài, một lần cuối cùng, để con có thể lấy lại điều quý giá hơn cả bản thân con.
KHÔNG THỂ THA THỨ
NICHOLAS, THẰNG ĐĨ CHÓ
CẦU MONG LENIN SẼ LỘT SỐNG DA MÀY Ở DƯỚI ĐỊA NGỤC
DÁI CỦA TAO ĐANG Ở TRONG MỘT CÁI BẢO TÀNG